Nói đến Đại Lý phải nói đến bốn chữ :" Phong - Hoa Tuyết - Nguyệt", vì đây là bốn vẻ đẹp đặc trứng - cũng là biểu tượng của thành Đại Lý. Bốn chữ này được giải thích như sau:
Khu dưới, nói có thành cổ Đại Lý có nhiều sóng gió, nên gọi là Hạ quan phong.
Phía trên khí hậu ôn hòa, người dân lại yêu chuộng hoa cho nên họ đua nhau trồng đủ các loại hoa, tạo nên một quang cảnh đặc biệt cho toàn vùng, nên họi là Thượng quan hoa.
Lại có núi Điểm Thương gồm 9 ngọn, mùa đông thường có tuyết phủ, gọi là Thương Sơn Tuyết.
Còn Nguyệt là cảnh trăng soi bóng trên Hồ Nhĩ Hải, rất đẹp và thơ mộng.
Sở dĩ gọi là hồ Nhĩ Hải là vì hồ rộng như biển (hải) và có hình cái tai ( nhĩ). Người Đại Lý nói riêng và Vân Nam nói chung rất tự hào về hồ này, là một tỉnh xa biển nên chiếc hồ lớn này đã được người dân tôn lên thành " biển". Nước trong hồ có màu xanh biếc nên đứng từ trên cao nhìn xuống hồ giống như một viên ngọc bích. Hàng năm tại hồ có rất nhiều loài chin về cư ngụ, khiến quan cảnh ở hồ lại càng thêm sôi động và quyến rũ khách tham quan.
Truyền thuyết kể lại: “Thủa xa xưa, con gái Đế vương chỉ vừa mới kết hôn thì người chồng đã phải đi xuất chinh ra trận. Chàng đi liền mười mấy năm không về, nàng thương nhớ không nuôi, khóc nhiều đến mức nước mắt chảy thành hồ Nhĩ Hải. Khi cạn kiệt sinh lực, nàng trút hơi thở cuối cùng thì cũng là lúc chàng quay trở về. Quá đau lòng chàng nguyện hóa thành ngọn núi nằm bên cạnh, bao ôm lấy hồ Nhĩ Hải, từ ấy búi Thương Sơn và hồ NHĩ Hải luôn luôn có đôi bên nhau."
Khu dưới, nói có thành cổ Đại Lý có nhiều sóng gió, nên gọi là Hạ quan phong.
Phía trên khí hậu ôn hòa, người dân lại yêu chuộng hoa cho nên họ đua nhau trồng đủ các loại hoa, tạo nên một quang cảnh đặc biệt cho toàn vùng, nên họi là Thượng quan hoa.
Lại có núi Điểm Thương gồm 9 ngọn, mùa đông thường có tuyết phủ, gọi là Thương Sơn Tuyết.
Còn Nguyệt là cảnh trăng soi bóng trên Hồ Nhĩ Hải, rất đẹp và thơ mộng.
Sở dĩ gọi là hồ Nhĩ Hải là vì hồ rộng như biển (hải) và có hình cái tai ( nhĩ). Người Đại Lý nói riêng và Vân Nam nói chung rất tự hào về hồ này, là một tỉnh xa biển nên chiếc hồ lớn này đã được người dân tôn lên thành " biển". Nước trong hồ có màu xanh biếc nên đứng từ trên cao nhìn xuống hồ giống như một viên ngọc bích. Hàng năm tại hồ có rất nhiều loài chin về cư ngụ, khiến quan cảnh ở hồ lại càng thêm sôi động và quyến rũ khách tham quan.
Truyền thuyết kể lại: “Thủa xa xưa, con gái Đế vương chỉ vừa mới kết hôn thì người chồng đã phải đi xuất chinh ra trận. Chàng đi liền mười mấy năm không về, nàng thương nhớ không nuôi, khóc nhiều đến mức nước mắt chảy thành hồ Nhĩ Hải. Khi cạn kiệt sinh lực, nàng trút hơi thở cuối cùng thì cũng là lúc chàng quay trở về. Quá đau lòng chàng nguyện hóa thành ngọn núi nằm bên cạnh, bao ôm lấy hồ Nhĩ Hải, từ ấy búi Thương Sơn và hồ NHĩ Hải luôn luôn có đôi bên nhau."